Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

Ly café muối

Ly café muối   

Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngập mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự nên cô đồng ý.
Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện. Bỗng nhiên, chàng trai gọi người phục vụ:
- Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!
Mọi người đứng xung quanh đều hết sức ngạc nhiên và nhìn chăm chăm vào chàng trai. Chàng trai đỏ mặt nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.
Cô gái tò mò:
- Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?
- Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển – Chàng trai giải thích – Khi chơi ở biển, tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước, giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.
Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình… Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo…
Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm… Và cô đã tìm được người đàn ông của mình nhờ cốc cà phê muối.
Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu vì “công chúa” đã tìm được “hoàng tử”, và họ cưới nhau, sống hạnh phúc.
Mỗi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai – nay đã là chồng cô – một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy. Suốt 50 năm kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.
Sau 50 năm, người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:
“Gửi vợ của anh,
Xin em tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất – về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó, anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽkhông bao giờ mói dối em một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.
Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích và phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc vì mình đã phải uống cả. Nếu anh có theẻ làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ uống cà phê muối cả cuộc đời”.
Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt.
Nếu bạn hỏi người vợ rầng: “Cà phê muối có vị thế nào?”, chắc chắn bà sẽ trả lời: “Ngọt lắm”.
(Sưu tầm)
Nguồn http://songdep.wordpress.com/
 
 

Thư gửi mẹ của con - Lời của một thai nhi

Thư gửi mẹ của con - Lời của một thai nhi

Mẹ à,
Con là con của mẹ. Chắc là mẹ chưa biết con đâu và con chỉ mới chút xíu à, chỉ vài tuần tuổi thôi. Nhưng rồi mẹ sẽ nhận ra sự hiện diện của con trong mẹ.
À, chắc mẹ chưa biết về con đâu nhỉ. Con tên là John. Con có đôi mắt nâu to tròn và mái tóc đen. Thật ra thì con chưa có mấy cái đó đâu nhưng khi sinh ra, con sẽ như vậy. Con sẽ là con của mẹ, và mẹ sẽ gọi con là con trai yêu quý nhất của mẹ. Hai mẹ con mình sẽ sống với nhau mà không có bố, nhưng mình sẽ sống hạnh phúc và yêu thương nhau. Khi lớn lên, con muốn trở thành bác sĩ để có thể cứu chữa cho mọi người.
            

Hôm nay, mẹ biết rằng mẹ đã mang thai con. Mẹ sung sướng và không thể ngăn mình kể với mọi người về sự hiện diện của con. Cả ngày hôm nay, con thấy mẹ cười rất nhiều và hạnh phúc. Mẹ à, mẹ cười đẹp lắm. Khi sinh ra đời, con biết mình sẽ nhìn thấy mẹ trước tiên, thấy mẹ cười hạnh phúc khi được ẵm con trong vòng tay, và đó sẽ là khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc đời của con. Chắc chắn là vậy.

Hôm nay là ngày mẹ kể cho bố nghe về con. Con nhận ra sự hồ hởi trong giọng nói của mẹ. Nhưng bố thì không. Bố giận lắm. Có thể mẹ không nhận ra nhưng gương mặt bố trở nên căng thẳng và khó chịu. Bố nhắc đi nhắc lại những thứ như trách nhiệm, tiền bạc, những hóa đơn… những thứ mà con cũng không biết đó là gì. Mẹ thì bỏ ngoài tai những lời đó, mẹ hân hoan trong niềm hạnh phúc có con. Rồi bố trở nên hung dữ, bố đánh mẹ. Con có thể cảm nhận mẹ ngã xuống, đôi tay hươ về phía trước để bảo vệ cho con. Con không sao đâu mẹ à, nhưng mẹ thì khác.
Mẹ khóc.
Con không thích nghe tiếng khóc chút nào mẹ à. Nó làm con cảm thấy nỗi đau dần lan vào trong lòng mình, nó khiến con cũng bật khóc.
Thấy mẹ khóc, bố xin lỗi và ôm lấy mẹ. Mẹ đã tha lỗi cho bố. Con thì không biết là có thể tha thứ được như mẹ không. Bố thật khó hiểu. Nếu bố yêu mẹ, sao bố lại làm mẹ đau?

Mẹ đã nhìn thấy con.
Bụng mẹ to lên từng ngày và mẹ tự hào vì có con. Mẹ đi siêu thị với bà để mua sắm quần áo mới cho con. Mẹ hát cho con nghe, giọng hát đẹp nhất trên thế giới này. Con cảm thấy hạnh phúc nhất khi con nghe mẹ hát. Và khi mẹ trò chuyện với con, con thấy mình thật an toàn dưới sự chở che của mẹ.
Tin con, mẹ nhé! Khi được sinh ra con sẽ cố gắng trở thành một người con thật ngoan. Con sẽ khiến mẹ tự hào về con và con sẽ yêu mẹ, bằng cả trái tim.

Con bắt đầu chòi đạp trong bụng mẹ để mẹ biết rằng con đang khỏe mạnh, đang lớn lên khi mẹ đặt tay lên bụng mình để cảm nhận đứa con bé bỏng. Mẹ cười khúc khích, con cũng vậy. Con yêu mẹ lắm, mẹ à.

Bố đến thăm mẹ. Con sợ lắm mẹ ơi. Bố trở nên ngang ngược. Bố nói bố không cần mẹ nữa. Rồi bố đánh mẹ, một lần nữa. Con giận lắm mẹ à. Khi lớn lên con sẽ không để mẹ phải bị đánh như vậy nữa. Con sẽ bảo vệ mẹ, con hứa.
Bố xấu lắm. Dù mẹ có nói thế nào con cũng không tin bố là người tốt. Nếu bố là người tốt sao bố lại đánh mẹ con mình? Sao bố lại nói rằng bố không muốn thấy con? Sao bố ghét con, hả mẹ?

Tối nay mẹ không nói gì với con. Mọi chuyện có ổn không mẹ?

Đã ba ngày kể từ khi mẹ gặp bố. Mẹ không nói chuyện hay áp tay lên bụng để cảm nhận con như trước nữa. Mẹ không yêu con nữa hả mẹ? Dù thế nào thì con cũng yêu mẹ lắm. Chắc là mẹ buồn. Mẹ chỉ chạm vào con khi mẹ ngủ, quay sang một bên và co người lại. Rồi mẹ ôm lấy con. Khi ấy, con lại thấy mình ấm áp và được chở che. Sao mẹ không ôm con khi mẹ thức như trước vậy mẹ?

Con đã 21 tuần tuổi. Mẹ có tự hào về con không? Hôm nay mình sẽ đi chơi, đến một nơi thật mới. Con thích lắm. Nơi đó giống như một cái bệnh viện, nơi con sẽ làm việc khi lớn lên. Con đã nói với mẹ là con muốn trở thành bác sĩ mà.

Mẹ à, con sợ lắm. Tim mẹ vẫn còn đập nhưng con không biết mẹ đang nghĩ gì. Bác sĩ đang nói gì đó với mẹ. Con không biết là điều gì nhưng nó sắp xảy ra rồi. Con sợ sợ sợ lắm mẹ à. Mẹ có yêu con không mẹ? Nói với con là mẹ vẫn còn yêu con đi mẹ, để con biết mình không đơn độc, để con có thể cảm thấy bớt sợ hơn. Con yêu mẹ!

Mẹ à, họ đang làm gì con vậy? Đau quá mẹ ơi! Nói họ dừng lại đi mẹ, con đau quá. Mẹ ơi, cứu con.
Mẹ ơi, cứu con.
Mẹ ơi…

Con ổn rồi, mẹ đừng lo cho con nhé. Con đã lên thiên đàng cùng với các thiên thần. Họ đã nói cho con biết mẹ đã làm gì với con: Phá thai.
—-
Sao vậy mẹ? Sao mẹ lại làm vậy? Mẹ không yêu con nữa hả mẹ? Sao mẹ lại từ bỏ con. Nếu con có làm gì sai thì con xin lỗi, con xin lỗi nhiều lắm mẹ ơi. Con yêu mẹ nhiều lắm, bằng cả trái tim. Sao mẹ không yêu con? Con đã làm gì để phải chịu sự đau đớn này? Mẹ ơi, con muốn được sống. Mẹ có biết là con đau đớn lắm khi mẹ không còn quan tâm và nói chuyện với con nữa. Con yêu mẹ nhiều lắm mà mẹ. Nói với họ là mẹ muốn giữ con lại. Nó với họ là mẹ không muốn mất con đi mẹ. Mẹ ơi, con muốn sống, sống một cuộc sống thật hạnh phúc, mỗi ngày sẽ được nhìn thấy mẹ, được cảm nhận cuộc sống quanh con. Và con sẽ trở thành một bác sĩ.
Con không muốn ở đây chút nào. Con muốn được mẹ yêu thương thêm một lần nữa. Con xin lỗi, ngàn lời xin lỗi nếu con đã làm gì sai. Con yêu mẹ.
Con yêu mẹ lắm, mẹ à.

Mỗi sự phá thai đồng nghĩa với…
Một trái tim sẽ ngừng đập.
Một đôi mắt sẽ không bao giờ được nhìn thấy ánh sáng muôn màu của cuộc sống.
Một đôi bàn tay không được chạm vào cuộc đời.
Một đôi chân không bao giờ rảo bước.
Một cái miệng sẽ không nói được lời nào.

Ở Việt Nam, mỗi năm có hơn 5000 ca nạo phá thai, dẫn đầu khu vực Đông Nam Á và đứng thứ 5 thế giới. Điều này đồng nghĩa với việc mỗi ngày có hơn 10 sinh linh bị tước bỏ sự sống.
Đây chỉ là con số ước tính.
Và con số ấy đang ngày một gia tăng

Nếu bạn phản đối hành vi tàn nhẫn này, hãy chia sẻ bài viết này, có thể là Facebook, diễn đàn, báo chí, blog cá nhân…
Vì mỗi con người đều có quyền được sống, dù đó chỉ là một sinh linh còn nằm trong bụng mẹ.

Nguồn: Internet

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

Món quà năm mới

Món quà năm mới


Một ngày nọ, hai cậu bé đang chơi đùa thì một bà tiên xuất hiện trước mặt và nói: “Ta tặng cho các cháu món quà năm mới”

Bà trao cho mỗi đứa một gói quà và biến mất.

Carl và Philip mở những gói quà ra và thấy trong đó là những quyển sách xinh đẹp, những trang giấy trắng tinh như tuyết khi lật trang đầu tiên.

Nhiều tháng trôi qua, bà tiên lại đến và nói “Ta đã cho các cháu mỗi đứa một quyển sách, bây giờ ta sẽ mang về lại để trả cho Thần Thời Gian, đó là người đã gởi những quyển sách này đến cho các cháu”

“Cháu không thể giữ quyển sách này lâu hơn một chút sao? Philip hỏi. “Cháu sẽ khó nhớ đến nó sau này. Cháu muốn vẽ một cái gì đó lên trang cuối cùng.

“Không, ” bà tiên nói, “Ta phải lấy nó đi với nguyên trạng như thế.

“Cháu ước gì cháu có thể nhìn hết cuốn của cháu một lần” Carl nói, “Cháu chỉ được xem mỗi lần có một trang, bởi vì khi tờ giấy lật qua nó dính chặt thật nhanh và cháu không thể nào mở hơn một trang mỗi ngày”.

“Các cháu hãy nhìn lại quyển sách của mình đi” bà tiên đáp và thắp cho chúng hai ngọn đèn nhỏ, bằng ánh sáng ấy chúng đã xem được những trang sách khi bà tiên lật qua.

Những cậu bé xem và ngạc nhiên tự hỏi, đây có phải chính là cuốn sách đẹp mà bà đã cho chúng cách đây một năm không? Nơi những trang sạch sẽ trắng tinh và đẹp như tuyết khi lần đầu tiên chúng lật ra giờ đây lại là một trang với những vết hoen ố xấu xí và vết cào xước trên đó; trong khi chính trang kế tiếp lại có một bức tranh nhỏ nhắn đáng yêu. Một vài trang được trang trí với những màu sắc óng ánh lộng lẫy, những trang khác là những bông hoa xinh đẹp. Và còn có những trang với một chiếc cầu vồng rực sáng trang nhã. Tuy nhiên ngay cả trên những trang đẹp đẽ nhất cũng có những vết hoen và vết cào xước xấu xí.

Cuối cùng Carl và Philip ngước lên nhìn bà tiên

“Ai đã làm như thế này? ” Chúng cùng hỏi. “Mỗi trang đều trắng và đẹp khi chúng cháu lật ra; nhưng giờ đây thì không còn một trang trắng nào trong toàn bộ quyển sách”

“Ta sẽ giảng giải những bức tranh cho các cháu” bà tiên nói và mỉm cười nhìn hai đứa.

“Xem nào Philip, những chùm hoa hồng tươi tắn trên trang này là khi cháu để cho em bé chơi đồ chơi của cháu; và con chim xinh đẹp này, nó trông như thể đang hót bằng tất cả trái tim, sẽ không bao giờ xuất hiện trên trang này nếu cháu không cố ngoan ngoãn và vui vẻ trong ngày mà thay vào đó là cãi cọ, càu nhàu”

“Nhưng cái gì đã làm những vết đốm như thế này? Philip hỏi.

“Ðiều đó đã xảy ra khi một ngày nào đó cháu nói một điều giả dối, và đây là khi cháu không quan tâm nghe lời mẹ. Tất cả những vết hoen và vết trầy xước trông rất xấu xí, đều cùng có trong sách của cháu và Carl, được hình thành khi các cháu quá nghịch ngợm. Mỗi điều xinh đẹp trong quyển sách này sẽ đến khi các cháu làm điều tốt đẹp”

“Oà, giá mà chúng cháu có thể có lại cuốn sách lần nữa” Carl và Philip cùng nói

“Ðiều đó thì không thể được” bà tiên đáp ” Hãy nhìn xem! Những quyển sách này đã được ghi ngày tháng cho mỗi năm. Và bây giờ chúng phải trở về hộp sách của Thần Thời Gian, nhưng ta sẽ mang đến cho các cháu một quyển sách mới. Có lẽ các cháu có thể làm cho những cuốn sách này tươi đẹp hơn nhưng cuốn kia”

Nói xong bà tiên biến mất, nhưng trong tay mỗi cậu bé là một quyển sách mới được mở ở trang đầu tiên. Trên gáy sách ghi dòng chữ màu vàng: “Dành cho Năm Mới”

Nhị Tường dịch